Cây Bông gòn, một loài cây phổ biến ở Việt Nam, không chỉ là nguồn cung cấp bóng mát mà còn được sử dụng như một loại dược liệu trong Đông y.
Cây Bông gòn, một loài cây phổ biến ở Việt Nam, không chỉ là nguồn cung cấp bóng mát mà còn được sử dụng như một loại dược liệu trong Đông y.
Đặc biệt, thuốc từ cây này được biết đến với khả năng hỗ trợ tiêu hóa và xương khớp hiệu quả. Bài viết sau đây sẽ trình bày chi tiết về các đặc điểm, tác dụng và cách sử dụng của loại dược liệu này để bạn có cái nhìn tổng quan và rõ ràng hơn.
Cây Bông gòn phân bố chủ yếu ở Indonesia, Trung Quốc, Ấn Độ và Việt Nam. Ở nước ta, cây thường mọc nhiều ở các tỉnh miền Bắc và Bắc Trung Bộ.
Thường có thể thu hoạch quanh năm, nhưng để sử dụng hoa, cần chờ đến mùa phát triển. Thường sử dụng các bộ phận của cây Bông gòn khi còn tươi. Tuy nhiên, với vỏ cây, có thể loại bỏ vỏ thô và gai bên ngoài, sau đó thái nhỏ và sấy/phơi khô để sử dụng dần.
Gòn là loại cây thân quen trồng để lấy bóng mát
Cây Bông gòn là loài cây sống lâu năm, có thể cao tới 15 m hoặc cao hơn. Thân cây có bề mặt sùi và banh vè to ở gốc, cùng với gai hình nón. Cành cây thường hình trụ, mọc ngang mà không có gai. Hệ thống rễ của cây phát triển mạnh mẽ, thâm nhập sâu vào lòng đất và có khả năng bám chắc.
Lá của cây mọc đơn lẻ, có hình dạng của chân vịt kép. Mỗi lá thường có 5 – 7 chiếc lá chét, có hình dạng mác, gốc hình nón và đỉnh nhọn dài từ 9 đến 15 cm, rộng khoảng 4 – 5 cm. Cả hai mặt của lá đều mịn, với mặt trên lớn hơn mép lá.
Cụm hoa thường mọc ở đầu các cành cây, hình thành thành chùm. Hoa thường có màu đỏ và nở trước khi lá cây mọc, đài hoa dài hình chuông, với 5 răng cạnh ngắn và tù, màu nâu xám. Bìa hoa có 5 cánh, được phủ lớp lông nhung bên ngoài. Các nhị hoa thường rất nhiều và hợp lại thành 5 bó, ngắn hơn so với cánh hoa, phần đế có hình nón, được phủ lông mềm màu trắng nhạt.
Quả của cây có hình dạng thoi, dài từ 8 đến 15 cm, với 5 van cứng, bên trong có nhiều sợi bông. Sợi bông nhẹ, có thể nổi trên mặt nước, đàn hồi và không thấm nước. Hạt quả có hình dạng trứng, được bao bọc bởi lông dài mịn và màu trắng. Mùa hoa thường là vào tháng 3, trong khi mùa quả thường vào tháng 5.
Người thường sử dụng vỏ, rễ và nhựa của cây Bông gòn, thường là khi chúng còn tươi. Vỏ cây sau khi bóc được làm sạch, cạo bỏ lớp vỏ thô và gai, sau đó thái nhỏ và phơi hoặc sấy khô để sử dụng làm sắc uống hoặc giã nát để dùng tươi. Ngoài ra, hoa và hạt của cây cũng được sử dụng.
Mủ Gòn có thể dễ dàng lấy ra bằng cách rạch một đường trên thân cây và lấy dao để thu thập mủ chảy ra. Sau đó, người ta sử dụng xô để hứng mủ và mang về để bảo quản và chế biến. Mủ Gòn mới được thu thập thường rất mềm và dẻo, sau một thời gian sẽ đông cứng thành những mảng lớn.
Sợi Bông gòn không gắn lại thành búi như sợi bông vải, do đó chúng được sử dụng trong nhiều mục đích khác nhau như làm cách nhiệt, cách điện, đồ chơi bông, nệm hoặc trải giường...
Hạt Bông gòn chứa nhiều dầu, có thể được sử dụng trong quá trình sản xuất xà phòng.
Gỗ của cây nhẹ, mềm và dễ chế biến. Trong nhiều trường hợp, gỗ của các cây Bông gòn cổ thụ có kích thước lớn được sử dụng để làm ca nô.
Bông gòn không thấm nước
Hạt chứa dầu dùng sản xuất xà phòng
Tác dụng y học cổ truyền:
Theo Đông y:
Tùy thuộc vào mục đích sử dụng, các dược liệu có thể được ứng dụng qua nhiều cách khác nhau. Cây Bông gòn thường được sử dụng bên ngoài da hoặc dưới dạng sắc uống. Dưới đây là liều lượng tham khảo:
Khi sử dụng mủ Gòn, sau khi mua về cần rửa sạch trước. Tiếp theo, ngâm mủ Gòn trong nước lạnh hoặc nước ấm. Tránh sử dụng nước nóng vì có thể làm hỏng cấu trúc của mủ Gòn. Tốt nhất là để mủ Gòn ngâm qua đêm để giúp nở đều trước khi sử dụng.
Nguồn: Trường Cao đẳng Y dược Pasteur