Cha mẹ có thực sự hiểu con cái mình? Con cái, nhất là những đứa trẻ đang ở tuổi ẩm ương sẽ có tâm lý như nào? Chúng mong muốn gì ở bố mẹ?
Cha mẹ có thực sự hiểu con cái mình? Con cái, nhất là những đứa trẻ đang ở tuổi ẩm ương sẽ có tâm lý như nào? Chúng mong muốn gì ở bố mẹ?
Làm bố mẹ có dễ không? Câu trả lời là “rất khó”, “cực khó”, “siêu siêu khó”. Bởi nuôi một đứa trẻ, đáp ứng đầy đủ nhu cầu vật chất, các chi phí phát sinh: ăn, học, quần áo, thuốc men khi ốm đau, vui chơi, giải trí… là một bài toán rất lớn. Thế chưa là gì, làm thế nào để những đứa trẻ ấy được sung sướng, được phát triển toàn diện, và đặc biệt là được “hạnh phúc” là điều khó có một phụ huynh nào làm được trọn vẹn. Bố mẹ nào cũng muốn cho con những gì mình có, mình nghĩ là tốt nhất, nhưng đôi khi lại không phải là thứ con mình cần. Thế mới dẫn đến khoảng cách thế hệ, dẫn đến những hiểu lầm đáng tiếc, và dẫn đến những hậu quả xót xa.
Trong một cuộc khảo sát của ban tuyển sinh đại học – trường đại học Lương Thế Vinh đối với các bạn "tuổi ẩm ương", hầu hết các em cho rằng bố mẹ không hề thấu hiểu mình, và rất khó kết nối được với cha mẹ. Dưới đây, chúng tôi đưa ra tổng hợp của một tạp chí uy tín của Mỹ, gợi ý về các cách giúp cả các bậc phụ huynh lẫn những người con thấu hiểu nhau hơn.
Thay vì áp lực con phải bằng bạn bằng bè, phải đỗ được trường này trường kia, đoạt giải nọ giải kia, phải biết được ngôn ngữ anh và học thêm nhiều ngôn ngữ, kỹ năng khác... Cha mẹ nên tìm cách lắng nghe để xem con mình thực sự muốn gì.
Một khi lắng nghe, bố mẹ có thể đặt câu hỏi xoay quanh chuyện của con, nhưng xin bố mẹ đừng ngắt lời để quay sang nói về mình, khiến cho trung tâm câu chuyện đang là con lại chuyển sang thành bố mẹ. Bố mẹ cũng đừng ngăn cản con nói khi con động đến những vấn đề mà bố mẹ không thích hoặc không đồng ý. Tư duy mở là yếu tố cốt yếu để bố mẹ xây dựng lòng tin ở con và khẳng định với con rằng, con không bao giờ bị bố mẹ từ chối lắng nghe.
Ở tuổi teen (cái tuổi ẩm ương), bọn con vẫn cần bố mẹ chăm sóc và dạy dỗ rất nhiều, nhưng bọn con cũng hy vọng sẽ có được sự cân bằng giữa kỷ luật, sự hướng dẫn và hỗ trợ. Nếu bố mẹ nói: Khi bố/ mẹ ở tuổi con, cuộc sống còn khó khăn hơn nhiều, thì bọn con cảm thấy rằng những trải nghiệm và những cuộc chiến của bọn con có vẻ thật vớ vẩn, không đáng để đề cập. Bọn con mong bố mẹ tôn trọng và đối xử với bọn con như những người lớn, những con người mà bọn con đang trở thành. Đây là một chia sẻ của một bạn trẻ người Mỹ. Như vậy, vai trò chỉ dẫn của bố mẹ có thể giảm dần khi mức độ trưởng thành và các kỹ năng của con cái tăng lên, nhưng con sẽ luôn cần sự ủng hộ của bố mẹ, đôi khi là như những người bạn thân với nhau.
Sự ủng hộ của bố mẹ bao gồm cả về thể chất lẫn cảm xúc, đôi khi là về tài chính trong những lúc thích hợp. Nhưng như thế không có nghĩa là bố mẹ lúc nào cũng kè kè bên cạnh con, lại càng không phải là cứ cho con nhiều tiền. Mà sự ủng hộ có nghĩa là ngoài những thời khắc đẹp mà bố mẹ cần ở bên cạnh con, bố mẹ cũng chú ý tới những lúc con gặp khó khăn, để con thấy rằng bố mẹ muốn cùng con vượt qua. Hầu hết các em đều mong bố mẹ cứ ở bên để trao cho con tình yêu thương và sự động viên, trong khi con cố gắng tìm con đường đi trong cuộc sống của mình ở độ tuổi này.
Có một điều lạ, là ở tuổi ẩm ương này tâm sinh lý của trẻ rất phức tạp, chúng thường không thích sự kiểm soát quá chặt chẽ của phụ huynh, nhưng lại dễ tổn thương khi không có sự quan tâm và dành thời gian cho mình từ bố mẹ.
Ở thời điểm này, bố mẹ hãy thật sự là những ông bố, bà mẹ tâm lý. Nếu teen cảm thấy bố mẹ thích dành thời gian để cùng làm một việc gì đó mà mình thích, thì đó là cơ hội tuyệt vời để bố mẹ kết nối với con.
Làm bố mẹ rất khó, làm một chàng trai, cô gái tuổi mới lớn cũng rất khó. Mối kết nối nào cũng cần có thời gian, cũng như mọi điều quan trọng khác trong cuộc sống này. Cần rất nhiều thời gian và công sức, nhưng là xứng đáng. Mong rằng mỗi chúng ta, dù ở vai trò nào, trong tình huống nào, cũng kiên nhẫn, cởi mở và chân thành. Như thế, cuộc sống của ai cũng sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều.